Thơ học trò: "Cháy rồi" - Cả Bình Thinh cháy trong màu phượng vĩ
Trái tim tôi cháy rực phút chia li
Mai xa trường, xa bạn bè yêu quí
Xa thầy cô với kỉ niệm ngọt ngào
Nhớ ngày nào tờ phiếu kín trên tay
Sẽ đứa nào đây dám phá bàn phá ghế
Mở lá phiếu, cô sững người đứng vậy
Sẽ là Messi hay Ronado đã quấy?
Chúng con cười òa thấy vui quá cô ơi!
Vui biết là bao khi thầy cho nghĩ học
Pháo tay nổ lên rầm rộ một góc trường
Tiếng hét hò reo, vô tư như cơn gió
Chúng con vẫn còn thơ dại lắm phải không cô?
Mai xa rồi nhớ Bình Thịnh quá thôi
Sao quên được vị chua của xoài non bên cửa lớp.
Vuốt giọt mồ hôi miệng cười lấp lánh
Tranh nhau như lũ gà con kiếm được mồi
Xa 9E nhớ lắm thầy cô ơi!
Nhớ mẹ Huyền dịu hiền nghiêm khắc
Nhớ vần thơ mẹ đọc hôm nào!
Chúng con yêu mẹ yêu luôn cả trang văn.
Thầy Lê ơi mãi nhớ chúng con
Dù học chưa ngoan
Còn nghịch phá trong giờ
Nhưng con hiểu thầy nào đâu để bụng
Nhiệt huyết đời thầy thắp sáng ước mơ con
Cô Thúy dễ thương đừng giận chúng con cô nhé!
Dù chưa ngoan còn làm cô buồn nhiều,
Nhưng cô ơi, cô nào đâu ghét bỏ.
Cô quả là rông lượng tựa mẹ cha
Trường Bình Thịnh như mái nhà ấm áp.
Các thầy cô là mẹ, là cha
Chúng con những con cừu bé nhỏ.
Cần chăn dắt vỗ về trên cánh đồng tri thức.
Mai này bạn sẽ đi đâu?
Hà Nội thủ đô hay Sài Gòn lấp lánh
Mang màu áo xanh hay cặp kính trắng
Đem sức mình xây dựng quê hương
Ngày đông lạnh con về thăm trường cũ
Lá bàng rơi trên ghế đá chơi vơi
Chợt ùa về hình bóng 9E tôi
Rạo rực con tim, bồi hồi nỗi nhớ...